Chương 21
Mộng Kiến đứng trước cửa vào thoáng chần chờ, quay người chui vào toilet xả nước lên mặt, sờ sờ chỗ đầu bị đụng đau, vị trí bị đập vào cửa thang máy đến giờ vẫn ẩn ẩn đau nhức, cái kiểu thấy người liền bỏ chạy này của Hà Vũ một chút cũng không thay đổi.
Chỉ có thể trách mắt nhìn người của mình quá kém, năm đó lại chọn trúng phải loại người như vậy. Dù sao là sự lựa chọn của bản thân, cũng không thể trách người khác, chuyện đã qua y đã sớm ném ra sau đầu, làm người phải nhìn về phía trước mà bước.
Y cúi đầu nhìn hai tay, xúc cảm tựa như vẫn lưu lại trên từng đầu ngón tay, áo của Hoàng Phủ Mạc vuốt lên cảm giác thực tốt a. Y tùy tiện lau lau nước trên mặt, không tự chủ được nhếch miệng cười, loại cảm giác hưng phấn khó hiểu này là chuyện gì xảy ra?
.
Ở cửa kiểm vé ghi tên, tiểu ca kiểm vé đưa cho y một tấm vé xem phim làm từ gỗ cứng, mặt trên có ghi rõ tên phim, giờ chiếu cùng vị trí phòng.
Trong phòng Tình Hải ánh sáng hôn ám, từng cặp ghế đôi phân bố tự do giống như thuyền nhỏ trôi trên biển rộng, tấm thẻ trên tay y khẽ lóe hồng quang chỉ dẫn Mộng Kiến đi tới cạnh một ghế đôi. Mộng Kiến đem vé nhét vào rãnh đọc thẻ, đèn đỏ trên vé chuyển thành đèn xanh.
Đi kèm thanh âm thân thiện vang lên, cửa của gian phòng nhỏ chậm rãi trượt sang hai bên. Tiếp tục đọc →